[ad_1]
Thế nhưng vài ngày gần đây tôi thấy anh có biểu hiện lạ, bỗng dưng lại quan tâm đến chuyện chợ búa, hay lân la hỏi xem tôi đi chợ nào, giá cả thịt rau có biến động nhiều không. Sau một hồi loanh quanh thì cũng lộ ra ý định muốn lấy phiếu đi chợ để ra đường.
Chồng tôi thủ thỉ muốn chia sẻ gánh nặng cho vợ, muốn vợ được ở nhà nghỉ ngơi. Và anh cũng muốn được đi ra đường thay đổi không khí. Thoạt đầu tôi hoài nghi lắm nhưng khi anh thú nhận muốn đi chợ để được ra đường tôi cũng không còn “lăn tăn”. Trước khi giãn cách, chồng tôi là tín đồ của bộ môn lượn đường. Ngày trước, khi còn chưa kết hôn, có nhiều hôm chúng tôi gặp nhau chỉ để vi vu qua những con phố thân thuộc rồi về.
Ngày giao nhiệm vụ đi chợ cho anh tôi đã cẩn thận ghi từng loại thực phẩm cần thiết, cả số lượng và giá tiền vào giấy rồi dặn dò cẩn thận. Tôi cũng vui mừng và có cảm giác giống như lần đầu tiên đưa 2 đứa trẻ đến trường vậy. Thế nhưng trong linh cảm của người phụ nữ, tôi vẫn thấy điều gì đó không bình thường.
Lên phòng ngồi chờ, tôi bắt đầu lo lắng và rồi quyết định mở phần mềm định vị trên điện thoại của chồng lên xem. Tôi thấy anh đi qua khu chợ nhưng lại lướt qua rất nhanh. Tôi chợt nghĩ, chắc tranh thủ vòng qua mấy con phố đổi gió rồi mới quay về mua đồ. Thế nhưng nhìn vào lịch trình, tôi biết chắc anh đi có chủ đích để đến một nơi.
[ad_2]