Bẫy hẹn hò tử thần của cô vợ ngoại tình

MỹRichard Schoeck mang theo quà, lái xe đến công viên để hẹn hò với vợ vào Lễ Tình nhân 2010, nhưng nhận kết cục đẫm máu là năm phát súng.

Khi vợ Richard là Stacey đến điểm hẹn tại công viên Belton Bridge hẻo lánh ở thành phố Lula, bang Georgia, cô thấy chồng nằm trên mặt đất cạnh xe tải. “Chồng tôi bị bắn”, Stacey hét lên với điều phối viên 911 qua điện thoại.

Richard, 46 tuổi, bị bắn chết bởi năm phát đạn, trong đó có hai phát bắn thẳng vào mặt.

Trên nền đất dẫn đến hiện trường vụ giết người, cảnh sát phát hiện một chuỗi vết bánh xe không phải của vợ chồng Richard. Họ nhận định chiếc xe đã đến công viên trước Richard và rời đi sau khi nạn nhân đến đây, như vậy kẻ sát nhân đã phục sẵn để chờ đợi mục tiêu. Điều tra viên xác định được hãng sản xuất lốp xe, nhưng không tìm được ôtô của tay súng.





Hai ôtô của vợ chồng Richard và Stacey tại hiện trường vụ án. Ảnh: NBCNews

Hai ôtô của vợ chồng Richard và Stacey tại hiện trường vụ án. Ảnh: NBCNews

Qua thẩm vấn, những người xung quanh Stacey và Richard mô tả họ là một gia đình hòa thuận, hạnh phúc. Richard yêu quý ba con trai riêng của Stacey với bốn người chồng trước và đã nhận chúng làm con nuôi hợp pháp.

Vào tối Lễ Tình nhân 2010, Stacey hẹn Richard cùng trao đổi quà tại công viên Belton Bridge vắng vẻ, là địa điểm họ khám phá ra khi lái môtô đi dạo. Tuy nhiên, Stacey nói người thay ca cho cô ở trung tâm y tế đến muộn nên nhắn chồng rằng sẽ lái xe đến thẳng công viên sau.

Khi Stacey tìm thấy Richard, xe tải của anh ta vẫn đang nổ máy, cửa phía ghế tài xế mở, đèn pha bật sáng. Cảnh sát cho rằng dường như Richard chỉ tấp tạm vào lề và ra khỏi xe để tiếp cận tay súng. Không có dấu hiệu nào cho thấy đây là vụ cướp.

Trong buổi thẩm vấn vào đêm Richard bị giết, Stacey thừa nhận có mối quan hệ ngoài luồng với một đồng nghiệp tên là Juan Reyes trong thời gian dài.

Stacey cho gia đình Juan ở trọ, đồng thời thuê một căn hộ khác làm điểm hẹn lãng mạn của hai người. Dù Juan không có kinh nghiệm trong lĩnh vực y tế, cô vẫn lợi dụng chức vụ quản lý văn phòng để cho anh ta làm trợ lý phẫu thuật. Cô còn trả tiền mua điện thoại di động và xe tải cho người tình. Trước cảnh sát, Stacey tiết lộ đã cho Juan biết về địa điểm, thời gian cuộc hẹn với Richard từ đầu tuần.

Tại đồn cảnh sát, Juan thoải mái thừa nhận quan hệ tình cảm với Stacey nhưng khẳng định không liên quan án mạng. Anh ta nói ở nhà cả đêm với gia đình. Vợ cũ của Juan, đang sống cùng nhà để cố gắng hòa giải với chồng, xác nhận lời khai của anh ta. Qua điều tra, cảnh sát loại bỏ Juan khỏi danh sách tình nghi.

Vụ án tưởng như bế tắc cho đến khi cảnh sát nhận được cuộc gọi từ nhân viên bộ phận IT tại trung tâm y tế Stacey làm việc. Anh ta cho biết khi đang xóa các tệp rác khỏi tài khoản email của nhân viên thì nhận thấy tài khoản email của Stacey đã bị xóa hoàn toàn vào ba ngày cuối tuần xảy ra án mạng. Anh ta thấy bất thường nên quyết định trình báo.

Stacey không biết rằng tất cả email đã được sao lưu. Cảnh sát phát hiện cô gửi hai email đến ngân hàng yêu cầu chuyển tiền cho một đồng nghiệp tên Lynitra Ross, được cho là để trả tiền sửa nhà. Lynitra, đang thuê nhà của Stacey, xác nhận số tiền khoảng 10.000 USD chuyển trong khoảng thời gian án mạng là để sửa nhà.

Khi cảnh sát lại cạn manh mối, em họ của Stacey gọi điện trình báo vào thời điểm án mạng, chiếc xe của ông bà cô biến mất. Qua điều tra, Stacey đã bán xe. Cảnh sát tìm ra nó và nhận thấy rằng lốp xe giống hệt lốp xe của nghi phạm. Họ tin rằng đó là phương tiện được sử dụng trong vụ giết người.





Những dấu lốp xe tay súng để lại. Ảnh: MSNBC

Những dấu lốp xe tay súng để lại. Ảnh: MSNBC

Cảnh sát kiểm tra hồ sơ từ tháp điện thoại di động địa phương để lấy thông tin về tất cả cuộc gọi diễn ra trong khu vực vào đêm đó. Khi đối chiếu các cuộc điện thoại với danh sách liên lạc của Stacey, họ phát hiện một cuộc gọi vào khoảng thời gian Richard sẽ ra công viên từ số điện thoại có biệt danh “Reggie” đến Lynitra.

Các điều tra viên xác định “Reggie” là Reginald Coleman, huấn luyện viên cá nhân tại tòa nhà văn phòng của Stacey, đồng thời là bạn trai Lynitra. Họ cũng xác định một loạt cuộc gọi vào đêm đó từ Reginald đến Lynitra và sau đó là từ Lynitra đến Stacey. Cảnh sát tin rằng các cuộc gọi là để thiết lập bẫy và xác nhận vụ giết người. Reginald bị cáo buộc là kẻ nổ súng. Cả ba bị bắt vì tội giết Richard.

Bảy tháng sau cái chết của Richard, Stacey thú nhận đã sắp xếp người giết chồng vì nghĩ rằng anh ta quấy rối tình dục ba con trai riêng của cô. “Tôi không muốn báo cảnh sát, tôi không muốn ly hôn, tôi chỉ muốn anh ta chết”, Stacey nói.

Theo lời khai, khi cô ta nói điều này với Lynitra, nữ đồng nghiệp gợi ý rằng bạn trai mình có thể giết Richard. Stacey đồng ý trả tiền thuê anh ta. Nhưng sau khi bị bắt, cô ta nói đã giải thích lý do gây án cho các con và được biết Richard chưa bao giờ lạm dụng chúng.

Stacey kể một câu chuyện khác khi chị gái Richard đến thăm tù. Cô ta nói giết Richard vì lo lắng rằng nếu ly hôn, chồng có thể giành được quyền nuôi ba con trai.

Stacey cũng tiết lộ thêm chi tiết về kế hoạch. Cô ta nói muốn vụ giết người giống một vụ cướp và rất tức giận khi Reginald không lấy tài sản của Richard. Cô ta cũng nói không muốn chồng chịu quá nhiều đau đớn nên chỉ đề nghị bắn một phát vào đầu nạn nhân. Stacey lấy xe của ông bà mình cho Reginald dùng khi gây án, sau đó bán vội để hủy dấu vết.





Stacey Schoeck ra tòa năm 2012. Ảnh: Sara Guevara/The Times

Stacey Schoeck ra tòa năm 2012. Ảnh: Sara Guevara/The Times

Tháng 12/2012, Stacey nhận tội Giết người và bị kết án tù chung thân, không có cơ hội ân xá. Công tố viên không đề nghị mức án tử hình cho Stacey để đổi lấy lời khai chống lại Lynitra và Reginald. Hai đồng phạm đều nhận án chung thân.

Tuệ Anh (Theo Oxygen, NBC)


Vnexpress.net

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top